Tiêu Hoài An sững người, nhanh chóng định thần lại.
Cậu biết rõ, trong mắt đa phần mọi người, việc cậu được sinh ra đã là một sự ưu ái của số phận. Một cuộc sống vô lo vô nghĩ là điều hiển nhiên, chưa kể đến việc cậu có cha mẹ tài giỏi phi thường, được dân chúng yêu mến, lại còn nhận được sự sủng ái tột bậc của Hoàng thượng. Từ lúc chào đời, cậu đã đứng trên đỉnh cao của con đường nhân sinh. Những ngày tháng về sau không phải là chuyện cậu có thể có được gì, mà là cậu chọn lựa điều gì.
Cậu hiểu rõ điều này, cũng không phải kiểu người u sầu vô cớ, nhưng đứng trước một cặp cha mẹ quá mức xuất chúng, đôi lúc cậu vẫn cảm thấy mơ hồ.
Cha mẹ cậu từ nhỏ đã rất tôn trọng ý muốn của cậu, không ép buộc hay bắt cậu phải đạt được thành tựu gì. Nhưng cha mẹ không ép, không có nghĩa là người ngoài không ép.
Trong suốt thời thơ ấu, điều cậu nghe nhiều nhất chính là:
“Hoài An, A nương con là nữ thần thám nổi danh thiên hạ. Người thường nói con thông minh xuất chúng, mỗi lần theo người điều tra án đều có thể nhanh chóng theo kịp tư duy của người, thậm chí có lúc còn phát hiện manh mối nhanh hơn. Sau này, con nhất định cũng phải trở thành một thần thám như A nương, để thế gian không còn oan án sai án nữa!”
“Trời ơi, Tiêu lang quân! Ta cứ nghĩ y thuật của mẫu thân con đã rất cao minh rồi, nào ngờ y thuật của con cũng chẳng kém cạnh. Sau này con có định trở thành một đại phu như mẫu thân không? Nếu vậy thì với bách tính chúng ta, quả là phúc lớn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT