Tiêu Dật dường như chẳng buồn liếc mắt nhìn Triệu Cảnh Minh, chỉ đưa tay chạm vào ấm trà trên bàn. Thấy trà còn ấm, hắn rót một chén cho Từ Tĩnh, thản nhiên nói:
“Ngươi nghĩ bây giờ đuổi theo có thể ngăn được bọn chúng? Tình hình hôm nay cho thấy rõ, có lẽ ngay từ khi Tiết độ sứ Hà Đông, Lý Nguyên, bị chúng ta bắt, Giang gia đã âm thầm điều động binh lực, chuẩn bị cho cuộc đột kích này.
Chúng ta chỉ mới theo dõi chặt chẽ Giang gia từ sau Tết, quân đội cũng mới bắt đầu điều động về Tây Kinh. Hiện giờ, đại quân của ta vẫn chưa tới nơi, mà bọn chúng đã chạy thoát.”
Triệu Cảnh Minh nghĩ đến lượng binh lực khổng lồ của Giang gia hôm nay, không khỏi há miệng, nhưng lại chẳng thốt nên lời.
Đúng vậy, bây giờ đuổi theo thì làm được gì? Khi đại quân còn chưa đến, phần lớn binh lực hiện tại đều tập trung bảo vệ Hoàng thượng trong cung, việc đuổi theo chẳng khác gì tự tìm cái chết.
Tiêu Dật rót cho mình một chén trà, nhấp một ngụm, rồi tiếp tục:
“Hình quốc công không phải hạng người tầm thường. Ông ta biết rõ đại quân của chúng ta sắp đến Tây Kinh, nên mới tranh thủ thời điểm này phá cửa thành để chạy trốn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT