Ngôi nhà trước mắt Từ Tĩnh không phải nơi nào xa lạ, mà chính là căn nhà nàng từng ở khi còn tại huyện An Bình!
Sau khi quyết định ở lại Tây Kinh, nàng đã cho người trả lại căn nhà này vì chi phí thuê một lượng bạc mỗi tháng không hề nhỏ, giữ lại cũng không cần thiết.
Khi lần này trở lại, nàng có nghĩ đến ngôi nhà cũ, vì lúc rời đi khá vội vàng, trong lòng vẫn còn đôi chút tiếc nuối. Nhưng với thời gian dài như vậy, nàng cho rằng căn nhà ấy hẳn đã có người khác thuê, nên không bảo người đi tìm lại.
Nàng kinh ngạc bước xuống xe ngựa, khẽ lẩm bẩm:
“Sao lại như thế này? Chẳng lẽ bao lâu nay ngôi nhà này vẫn chưa có ai thuê ư?”
Trình Hiểu đứng bên cạnh, gãi gãi mũi, có chút ngượng ngùng, rồi đáp:
“Việc này… lang quân vẫn không cho tiểu nhân nói trước với phu nhân, vì muốn cho phu nhân một niềm vui bất ngờ. Ngày trước, khi lang quân biết phu nhân định trả nhà, đã lập tức sai người đến thuê lại. Lang quân nói, phu nhân luôn dành cho huyện An Bình một tình cảm đặc biệt, sau này nhất định sẽ có ngày quay về. Ngài ấy hy vọng huyện An Bình có thể như một mái nhà khác của phu nhân, bất cứ khi nào trở lại, phu nhân đều có một nơi thuộc về mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT