Dẫu Tiêu Dật có bao nhiêu phần khao khát, cũng không dám biểu lộ chút gì trước mặt Từ Tĩnh.
Hắn sợ làm nàng hoảng sợ, càng sợ nàng coi hắn như một gã đàn ông hám sắc, vô ý tứ.
Nhưng trời biết, chỉ khi đối diện với nàng, sự tự chủ của hắn mới lần lượt tan biến, để rồi hắn phải thừa nhận: trước mặt người mình yêu, một nam nhân chẳng thể giữ nổi chút tự chủ nào.
Hắn yêu nàng, nên muốn tôn trọng nàng, cố gắng kiềm nén mọi cảm xúc, hy vọng từng bước từng bước đi theo nhịp của nàng.
Trong xe ngựa, dù vẫn còn chút dư vị mập mờ, Tiêu Dật đã nhanh chóng ngồi thẳng lại, định quay về chỗ đối diện.
Thế nhưng, tay áo bên trái của hắn bất chợt bị kéo lại. Hắn theo bản năng ngoảnh đầu, chỉ thấy một làn hương thoang thoảng tràn đến, và trong khoảnh khắc tiếp theo, thứ gì đó mềm mại hơn cả bông, nhẹ tựa lông vũ, lại ngọt ngào như trái chín đầu mùa, khẽ chạm lên môi hắn.
Một âm thanh nhỏ vang lên trong đầu hắn như tiếng pháo hoa nổ tung. Đôi mắt Tiêu Dật không khỏi mở to, đầy kinh ngạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play