Ngay khi ánh mắt của Huyền Âm sư thái chạm vào Từ Tĩnh, nàng có cảm giác như trái tim mình bị một bàn tay vô hình bóp chặt. Một luồng gió lạnh lướt qua sau lưng, khiến nàng có ảo giác rằng mọi suy nghĩ của mình đều bị người trước mặt nhìn thấu.
Cảm giác thật phi lý.
Từ Tĩnh bất giác cảnh giác, trong lúc nàng đang đánh giá Huyền Âm sư thái, Diêu Thiếu Doãn tiến đến, khẽ ho một tiếng rồi nói:
“Trước đây, khi phu nhân và con dâu của ta đến đây lễ Phật, ta từng đến đón họ và gặp Huyền Âm sư thái một lần. Không ngờ sư thái vẫn còn nhớ ta, chuyện đó cũng đã gần hai năm rồi, đúng là trí nhớ của sư thái thật đáng nể.
Ta nghĩ đã vậy thì không cần giấu giếm làm gì nữa, liền nói thẳng ta đến đây để điều tra vụ án.”
Lời này ẩn ý rằng, ban đầu Diêu Thiếu Doãn không ngờ Huyền Âm sư thái lại nhớ mình, vì ông chỉ gặp bà một lần duy nhất, từ rất lâu rồi. Nhưng sư thái không chỉ nhớ mà còn chủ động nhận ra ông ngay khi ông vừa đến am.
Do vậy, khi thân phận đã bị lộ, Diêu Thiếu Doãn quyết định công khai mục đích của mình. Việc Huyền Âm sư thái dễ dàng nhận ra Từ Tĩnh chắc hẳn cũng là nhờ ông đã nói rõ thân phận của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT