Tiểu nhị nghe xong, thở dài lắc đầu:
“Ôi chao, chuyện này cả thôn chúng ta tuy ai cũng thương cảm, nhưng thực ra chẳng ai ngạc nhiên.”
Hắn tiếp tục:
“Xưa nay, góa phụ nuôi con đã là chuyện khó khăn, huống chi là một người có chút nhan sắc như Ngô thẩm. Từ khi phu quân bà mất, trong thôn không ít gã đàn ông đã nhăm nhe. Các bà vợ trong thôn vì ghen ghét mà không ngừng đồn đại những lời chẳng hay ho về bà.
Mà nói thật, nhiều người bảo những lời đồn đó e rằng không phải không có căn cứ. Mỗi ngày trời chưa sáng, bà đã gánh đậu phụ lên thành bán. Nhưng dù đậu phụ có ngon mấy, trong thành cũng không chỉ mình bà biết làm, mà bán đậu phụ sao đủ tiền cho con đi học? Người ta đồn rằng, bà ấy ngấm ngầm làm những việc… không đứng đắn.”
Nói tới đây, tiểu nhị như sực nhận ra điều gì, vội vàng vỗ miệng mình:
“Trời ạ, ta nói lung tung quá, lỡ làm ô uế tai quý nhân rồi. Ta là người không biết giữ mồm giữ miệng, mong quý nhân đừng để bụng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play