Vừa dứt lời, cửa phòng liền được mở ra. Từ Tĩnh đứng trong ánh đèn ấm áp, nhìn người đàn ông đứng ngoài tuyết với gương mặt đỏ bừng, hơi ngơ ngác vì men say. Nàng cảm thấy một cơn giận bừng lên trong lồng ngực.
Rõ ràng nàng đã dặn đi dặn lại rằng trước khi vết thương lành hẳn, hắn phải kiêng khem nghiêm ngặt, đặc biệt là không được đụng đến rượu. Nàng thậm chí còn nghĩ hắn là người biết nghe lời, nhưng giờ xem ra, đúng là ứng nghiệm câu tin đàn ông không bằng tin lợn nái biết leo cây!
Nàng tức quá hóa cười, giọng đầy mỉa mai:
“Sao về sớm thế? Không ở lại uống thêm vài chén? Tốt nhất là say chết để người ta khiêng về đi.”
Tiêu Dật đứng sững một lúc, rồi mới phản ứng kịp, vội thẳng lưng, hắng giọng nói:
“A Tĩnh, nàng… sao lại về rồi?”
Từ Tĩnh nheo mắt, giọng lạnh lùng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT