Thân thể Vương thẩm hơi cứng lại, hít sâu một hơi rồi nói:
“Khi ta nấu cháo, A Bảo nói đói bụng, liền đến xin ta cho ăn. Ta định múc một bát cho nó, ai ngờ lỡ tay làm đổ.
Cũng chẳng coi là lãng phí, thức ăn thừa trong thùng này, ta định mang đi cho gà vịt ăn.”
“Thì ra là vậy.”
Khóe môi Từ Tĩnh hơi nhếch lên, nàng mỉm cười chân thành nhìn Vương thẩm:
“Quả là Vương tẩu đảm đang, chẳng trách người trong thôn ai cũng khen ngợi tẩu.”
Nụ cười của Từ Tĩnh khiến Vương thẩm cảm thấy lạnh sống lưng, dù không rõ vì sao. Nàng gượng gạo kéo môi, đáp lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT