Tiêu Dật thoáng sững lại, ánh mắt mang chút bất lực lẫn buồn cười khi nhìn nàng. Đây là bị sốt đến mơ hồ rồi sao?
Hắn nắm lấy tay nàng, nhẹ nhàng đặt lại vào chăn ấm, đôi mày hơi chau lại, trách móc:
“Trời lạnh, không được tùy tiện đưa tay ra ngoài.”
Khi chạm vào trán nàng vừa rồi, rõ ràng vẫn còn hơi nóng.
Hắn vốn định sau khi xong việc hôm qua sẽ ghé qua thăm nàng, nhưng lại mải tự mình mai phục ở vách núi, đến nỗi chẳng kịp mang thêm áo.
Thật khiến người ta còn lo lắng hơn cả Trường Tiếu.
Nghe lời trách của hắn, Từ Tĩnh chợt thấy tủi thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT