Hứa gia luôn đối xử hào phóng với nguyên chủ. Mỗi năm, họ đều gửi đến cho nàng một khoản lớn đủ để trang trải cuộc sống. Nhờ vậy, nguyên chủ không phải lo cơm ăn áo mặc, nhưng so với những tiểu thư quyền quý trong thành Tây Kinh thì vẫn còn thua xa.
Mỗi lần nghe người từ Tây Kinh kể về cuộc sống xa hoa của các tiểu thư quyền quý, trong lòng nguyên chủ lại tràn đầy phẫn nộ và đố kỵ.
Hứa gia đúng là đã đảm bảo cuộc sống đủ đầy cho nàng, cũng cố gắng hết sức để dành sự quan tâm mà họ có thể cho. Nhưng họ lại không nhận ra, từ khi mẫu thân nàng qua đời, trong lòng nguyên chủ đã tích tụ một nỗi hận sâu sắc. Nỗi hận này không thể hóa giải chỉ bằng những lần thăm hỏi hạn chế hàng năm.
Trong khi Hứa gia không hay biết, tính cách của nguyên chủ dần dần trở nên méo mó, ngày càng cực đoan.
Đến năm nàng mười lăm tuổi, Từ Quảng Nghĩa vì muốn ép gán hôn sự với phủ Vũ Thuận hầu cho nàng, đã triệu nàng về Tây Kinh.
Nguyên chủ khi đó liều mạng chống đối, sống chết không chịu gả cho Ngô Tam Lang. Nhưng điều khiến nàng đau khổ nhất là, người được giao nhiệm vụ thuyết phục nàng lại chính là Dương Toàn Phúc – người mà nàng luôn tôn trọng như cha ruột, cũng chính là “Dương thúc” của nàng.
Đó là đoạn ký ức đen tối nhất trong đầu nguyên chủ, chỉ sau cái chết của mẹ ruột.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play