Lúc này, đầu của Triệu Thiếu Phu Nhân đã nghiêng hẳn vào vách xe ngựa, rõ ràng là đã hôn mê.
Ngẫm lại cả đoạn đường đi, Từ Tĩnh nhận ra quá nhiều điểm khả nghi. Trước hết là chiếc xe ngựa này: nhìn bề ngoài thì cực kỳ bình thường, đến mức đơn giản quá đáng, rõ ràng không phải loại xe ngựa mà phủ Tống có thể sử dụng!
Nhưng khi đó đi quá vội, hơn nữa vì nàng tin tưởng Triệu Thiếu Phu Nhân nên đã bỏ qua nghi điểm này.
Còn nữa, cả chiếc xe ngựa chỉ có một phu xe! Dẫu cho Triệu Thiếu Phu Nhân có vội vã ra đi mà không mang theo thị tỳ, thì phủ Tống sao có thể chỉ phái một phu xe duy nhất để hộ tống Thiếu Phu Nhân xuất hành?
Chỉ có thể là chiếc xe này không thuộc về phủ Tống, và người điều khiển xe cũng không phải người của phủ Tống!
Từ Tĩnh lập tức cắn mạnh vào cánh tay mình, dùng cơn đau để giữ cho đầu óc tỉnh táo. Sau đó, nàng cúi xuống dập tắt lư hương đặt giữa xe ngựa và nhanh chóng mở hết hai cửa sổ xe.
Trong xe, thứ có khả năng chứa mê dược nhất chỉ có thể là lư hương này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT