“Để Từ nương tử chê cười rồi.”
Cảm nhận được ánh mắt phức tạp của Từ Tĩnh, Chu Khải buông chén trà xuống, khẽ thở dài:
“Hiển Nhi là đệ đệ nhỏ nhất của ta. Lúc đệ ấy chào đời, chính là thời điểm Thiên Dật Quán đang mở rộng nhanh chóng nhất, công việc bề bộn ngổn ngang. Không chỉ cha mẹ ta, mà ngay cả ta, làm huynh trưởng, cũng chẳng có thời gian ở bên dạy dỗ, khiến đệ ấy dưỡng thành tính cách chuyên quyền, kiêu ngạo, không coi ai ra gì.
Nhưng Hiển Nhi tính vốn không xấu. Phải nói rằng, đệ ấy giống như một đứa trẻ thuần khiết, vô tâm vô tư. Có lẽ phải làm phiền Từ nương tử thêm nhiều bận nữa.”
Từ Tĩnh nhàn nhạt nhìn hắn một cái, chậm rãi đáp:
“Nhưng ta thấy, Chu Ngũ Lang dường như rất nghe lời Chu đương gia. Chu đương gia sao không tự mình dạy dỗ Ngũ Lang?”
Chu Khải nào không hiểu hàm ý mỉa mai trong lời của Từ Tĩnh. Nàng rõ ràng ám chỉ rằng việc giao Chu Hiển cho nàng chẳng khác nào làm khó nàng. Hắn chỉ cười khổ, nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT