Sự tức giận của Từ Tĩnh rõ ràng đến mức ngay cả những người đàn ông đứng cách xa cũng có thể cảm nhận được. Họ nhìn nhau đầy ẩn ý, không ai nói lời nào, cùng chọn cách “biết điều giữ mình” và lặng lẽ quan sát.
Tiêu Dật im lặng một lúc, rồi thở dài nói:
“Xin lỗi, ta không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Ta đã sắp xếp mọi việc từ trước, chỉ cần nàng ở lại huyện An Bình, sẽ không gặp nguy hiểm. Khi ta thu lưới và tìm được các kho vũ khí, bọn chúng sẽ hiểu rằng nàng không liên quan gì đến chuyện này. Giữa ta và nàng, ngoài cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ở huyện An Bình, sẽ không còn bất kỳ mối liên hệ nào khác.”
Hắn đã tính toán, ngay cả khi bọn chúng biết hắn cử người bảo vệ nàng ở huyện An Bình, cũng chỉ nghĩ rằng nàng là mồi nhử hắn dùng để dụ bọn chúng ra mặt. Cách làm này sẽ khiến bọn chúng nghĩ rằng hắn hoàn toàn không quan tâm đến nàng.
Những người dấn thân vào vũng nước sâu này đều là kẻ khôn ngoan, bọn chúng sẽ không lãng phí sức lực vào những người và việc không quan trọng.
Khi xác nhận rằng nàng không hữu ích gì, bọn chúng sẽ nhanh chóng bỏ qua nàng, và nàng có thể quay về cuộc sống bình thường.
Nhưng điều hắn không lường trước được là nàng sẽ rời khỏi huyện An Bình nhanh như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play