"Nếu hắn muốn chạy trốn, chúng ta sớm đã thành nạn nhân rồi. Hơn nữa, hắn còn chưa tháo xiềng cho chính mình và lão phu nhân, chứng tỏ trước mắt họ không có ý định bỏ trốn."
"Còn nữa, với năng lực của Tống nhị tiểu thư, mười xiềng xích cũng không ngăn được nàng. Có hay không cũng không khác biệt gì mấy."
Ngô Đạt nghe vậy càng bất an: "Nếu khi họ muốn trốn, chúng ta chẳng phải là..."
Đặng Lương đặt tay lên chuôi đao, hướng mắt ra phía cửa động: "Bọn họ sẽ không chạy. Nếu chạy, Hoàng thượng sẽ có cớ để chính danh truy nã, không ai muốn sống đời lẩn trốn. Hơn nữa, gia tộc Lục gia bao đời nay luôn giữ gìn danh tiếng, cũng không cho phép bọn họ làm vậy. Nếu còn muốn giải oan, họ không thể hành động như thế."
"Nếu Lục gia bỏ trốn, chẳng khác nào tự tay vấy bẩn thanh danh, lại còn tạo cơ hội cho thế lực đối đầu phỉ báng và truy sát họ."
Ngô Đạt trầm ngâm hỏi: "Ngươi nghĩ Lục gia bị oan uổng sao?"
Đặng Lương chỉ im lặng, không chỉ cảm thấy Lục gia bị oan uổng mà còn tin rằng nhóm hắc y nhân đêm qua là do Thuận An Đế sai tới.
Thậm chí, hắn còn nghĩ rằng, chuyến áp giải lần này của họ e rằng chẳng mấy ai có thể trở về.
Ngô Đạt chỉ nghĩ rằng hắn cam chịu số phận, bèn liếc xéo một cái, mắng: "Tiểu tử nhà ngươi, muốn tìm cái chết sao? Chuyện gì cũng dám nói! Lời này nói riêng với ta thì thôi, nếu để lọt ra ngoài, ngươi có mấy cái đầu cũng khó mà giữ được!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play