Biết rằng đánh giết sẽ không làm ảnh hưởng đến tiên duyên của Tống Minh Diên, Lục lão phu nhân cũng yên tâm.
Diên Diên muốn ra tay thì cứ thoải mái mà làm, miễn sao nàng cảm thấy vui vẻ là được. Thậm chí, bà còn hy vọng kẻ địch xuất hiện nhiều hơn, để Diên Diên có thể xoay chuyển vận khí, tích thêm công đức.
Nếu có thể khiến công đức bao quanh Diên Diên, đó cũng là một chuyện tốt. Nghĩ như vậy, Lục lão phu nhân thấy ngay cả Hoàng đế cũng bớt đáng ghét phần nào. Dù sao thì cực khổ đến mức nào cũng là người khác phải chịu.
Trạm dịch nhanh chóng chuẩn bị xong cơm nước.
Dịch thừa đã tận mắt chứng kiến Tống Minh Diên một mình đối phó 30 hắc y nhân, thậm chí còn giết chết 17 tên, hắn không dám khinh suất, hầu hạ đoàn người Lục gia hết sức chu đáo, mong sao khi ăn xong họ sớm lên đường, tránh phải giữ lại sát tinh này.
Trong khi đoàn người Tống Minh Diên ngồi ăn, nhóm người Lục nhị lão gia vẫn còn bất tỉnh.
Dịch thừa có chút do dự, không biết có nên đánh thức bọn họ dậy để dùng bữa không, hay cứ để họ nằm đó. Hắn không dám tự tiện hỏi.
Cuối cùng, Ngô Đạt nhìn ra sự băn khoăn của hắn, liếc mắt về phía đám người bất tỉnh rồi nói: "Mặc kệ họ đi, tiền thì cứ thu như bình thường."
Nghe vậy, dịch thừa hiểu ra nên đối xử với đám người Lục nhị lãi gia thế nào rồi, nhìn họ mà trong lòng hắn thoáng có chút thương hại. Có cơ hội tốt như thế cũng không biết nắm lấy, còn đi đắc tội với người đáng sợ nhất. Nhìn xem, người Lục gia đang ăn thịt, còn họ thì đến cả canh cũng không được uống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT