Cách đó không xa, người Lục gia đã bắt đầu dùng bữa trưa nóng hổi, mặt đất cũng đã được Ngô Đạt cùng các huynh đệ dọn dẹp gọn gàng.
Mọi người bận rộn thu xếp xong xuôi, rồi cùng nhau bưng cháo nóng đến cho Lục lão phu nhân, cẩn thận húp từng ngụm nhỏ. Cháo ấm nóng nhanh chóng xua tan hàn khí trong người.
Lục Đại phu nhân nhẹ kéo trưởng tử sang một bên, hạ giọng hỏi: "Tiểu Xuyên vì sao phải mang mặt nạ? Có phải hiện giờ chưa tiện nhận lại người nhà?"
Tính cách và khí chất của nhi tử dẫu thay đổi vẫn dễ dàng nhận ra. Tuy từ đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng đối diện người thân, khó mà lầm lẫn được. Sợ rằng huynh đệ bọn họ có kế hoạch riêng, bà cũng không dám đường đột gọi tên, tránh lỡ bại lộ thân phận của hắn.
"Không phải vậy đâu. Đệ ấy hành sự bốc đồng, từng muốn nhảy sông tự vẫn. A Diên đã cứu đệ ấy lên từ sông và chữa lành đôi mắt cho đệ. Hiện ta muốn đệ ở cạnh, tĩnh tâm suy nghĩ lại hành động của mình."
Lục Bùi Phong không giấu giếm công lao của Tống Minh Diên, vì nếu không nhờ A Diên, đứa đệ ngốc nghếch ấy không biết đã chịu bao nhiêu đau khổ rồi. Một kẻ bị thương và mất đi ánh sáng dám lao xuống sông giữa trời lạnh, thật may không bị dòng nước xiết cuốn đi.
"Cái gì?" Lục Đại phu nhân tức giận, giọng cao hơn hẳn, lòng vừa đau xót cho con, lại vừa muốn nắm tai hắn mà trách phạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play