Ban ngày, mỗi khi đội ngũ nghỉ chân, Tống Minh Diên lại tranh thủ đi dọn dẹp các trại thổ phỉ. Ban đêm, nàng cùng Lục Bùi Phong lại lẻn vào mỏ vàng của cẩu hoàng đế để càn quét thêm của cải.
Đến khi đội ngũ rời khỏi vùng này, mỏ vàng của tên cẩu hoàng đế đã bị vét sạch, tất cả trại thổ phỉ ven đường cũng đều không còn một chút giá trị nào. Trong vài ngày ngắn ngủi, tu vi của nàng lại tăng thêm một bậc nhỏ, giờ đây đã đạt đến Sơ Linh Cảnh tầng bảy. Với tốc độ này, ngày nàng đột phá Thông Linh Cảnh không còn xa, đến lúc đó chỉ cần dùng thiên tài địa bảo trong không gian là có thể tạo ra thân thể mới.
Khi đội ngũ lưu đày đến huyện Lâm Phong đã gần giữa trưa, đội ngũ tạm thời dừng chân nghỉ ngơi tại bãi đất trống bên bờ sông. Suốt mấy ngày liền đi đường núi, ai nấy đều mệt mỏi, mặt mũi lem luốc không chịu nổi. Trước đây, chắc chắn họ sẽ ca thán không ngớt vì con đường vòng vèo, nhưng giờ đây, không ai dám hé răng nửa lời, từng người cứ như con thỏ bị rút hết nanh vuốt, ngoan ngoãn lạ thường.
Biết Tống Minh Diên lợi hại, lại có người của đại phòng âm thầm bảo hộ, dù cho có thêm một lá gan, họ cũng tuyệt nhiên không dám gây sự.
"Lão phu nhân, phía trước chính là huyện Lâm Phong. Mọi người nghỉ chân ở đây một lát, ta và Đặng Lương sẽ áp giải bọn phỉ tặc này đến huyện nha đổi lấy bạc thưởng. Nếu ngài cần mua thêm hàng hóa gì, xin cứ nói."
Nhìn thấy cửa thành không có người canh gác nghiêm ngặt, Ngô Đạt do dự một chút rồi hỏi Tống Minh Diên: "Không biết thiếu phu nhân có muốn vào thành không?"
Tống Minh Diên lắc đầu: "Các ngươi cứ đi đi, ta sẽ ở lại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play