Lục Bùi Phong rất muốn vờ như không nghe thấy, nhưng khổ nỗi người luyện võ như hắn, ngũ cảm quá nhạy bén. Dù tiếng động có nhỏ đến mấy hắn đều có thể nghe được, đương nhiên khi đám nhóc này rủ nhau muốn kéo hắn ra khỏi vị trí phu quân đứng đắn, từng lời từng chữ cũng đều lọt cả vào tai hắn.
Hắn chợt cảm thấy, vị trí ở bên A Diên này của mình thật là quá hấp dẫn, có khi còn được "nhớ thương" nhiều hơn cả ngôi vị hoàng đế ấy chứ!
Trong nhà thôn trưởng, suốt đêm đèn đuốc sáng trưng. Khi trời gần sáng, họ lại làm thịt một con dê mang từ Hắc Hổ Trại về để chuẩn bị cho tiệc tiễn biệt Lục gia.
Bọn họ lấy phần thịt heo còn chừa lại từ hôm qua cùng với một số chân dê mới mổ sáng nay, gói kỹ trong sọt rồi đặt lên xe đẩy.
Biết được người Lục gia sẽ rời đi vào sáng nay, ngay từ lúc trời còn chưa sáng, các thôn dân đã mang theo đồ đạc của nhà mình đến nhà thôn trưởng. Hai chiếc xe đẩy được chất đầy hàng hóa, đến cả những con ngựa cướp được từ trại sơn phỉ cũng được chất lên bao lớn bao nhỏ, tất cả đều là tấm lòng của các thôn dân.
Hôm qua thôn trưởng đã chia phần bạc đoạt được từ Hắc Hổ Trại cho thôn dân, mỗi nhà đều nhận được một ít, coi như là bù đắp cho những gia đình bị sơn phỉ cướp bóc lương thực và súc vật. Ai bị mất nhiều thì còn được bồi thường thêm.
Sau khi phân phát một hồi, trong tay lão thôn trưởng chỉ còn lại chừng ba, bốn mươi lượng bạc. Ông ấy cùng các thôn dân bèn gom góp lại cho đủ 50 lượng, rồi nhờ lão thê nhà mình đem số bạc ấy trao tận tay Lục lão phu nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT