…..

“Thời tiên sinh, xin ngài chờ một lát.” Giám đốc ở K đem một ly champagne đặt nhẹ đến trước mặt, giải thích nói: "Ngài Noah còn đang xử lý công việc riêng, đây là ly kim cương champagne mà ngài ấy trân quý, ngài ấy nói muốn mời ngài một ly."

Thời Tranh hơi hơi đung đưa ly rượu, ánh mắt lưu luyến theo ly rượu, mỗi động tác đều toát lên vẻ cao quý mê người, "Ông chủ các người ngày càng phát triển mạnh hơn rồi."

Một khoản tiền làm hình kim cương, giá bán một chai như vậy lên tới 190 vạn theo tiền tệ nước A, tương đương khoảng 1200 vạn nhân dân tệ, nói nó nằm trong top 10 rượu hảo hạng toàn cầu cũng không hề quá.

*Thông tin xếp hạng 10 toàn cầu chắc tác giả bịa hoặc nằm trong bxh cũ nào đó mà mình không biết.

Thời Tranh nhìn thoáng qua thời gian, không hề lưu luyến mà đặt lại ly rượu, “Nói cho Noah biết tôi sẽ chờ cậu ta 10 phút.”

“Vâng, ngài từ từ dùng.” Giám đốc mỉm cười trả lời, xoay người rời đi.

Thời Tranh dựa lưng vào sofa, vẻ mặt bình thản.

Sau nhiều năm không gặp, người bạn chí cốt đột ngột tới Liễu Thị. Hai người hẹn nhau gặp mặt tại K nhưng không ngờ đối phương lại đột nhiên có việc bận, nửa ngày không gặp một bóng người.

“…..Chú nhỏ?” Bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói quen thuộc.

Thời Tranh quay đầu sang, vừa lúc bắt gặp được Dụ Hoài Ninh đang cong mắt mỉm cười.

Sau khi rời khỏi biệt thự Dụ Hoài Ninh hôm đó, dù cả hai đã chủ động trao đổi thông tin liên lạc, nhưng vì mỗi người đều có những bận rộn riêng, cuối cùng vẫn chưa gặp lại nhau.

Đối mặt với cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên này, Dụ Hoài Ninh cũng không kháng cự. Cậu nâng ly rượu lên, lắc nhẹ, nhướng mày hỏi: “Tôi có thể ngồi đây không?”

Hai người ngồi đối diện nhau. Dụ Hoài Ninh đánh giá khuôn mặt mê người của người đàn ông, rồi chủ động mở lời, "Chú nhỏ lần trước chú giúp tôi một ân huệ lớn, tôi còn thiếu chú một ân tình. Về sau nếu có yêu cầu gì, cứ việc nói."

Thời Tranh nhìn thấu mọi chuyện của cậu, chỉ mỉm cười mà không nói gì.

Mối quan hệ xã giao, với ai cũng đều có lợi ích riêng.

Đối phương có ý đồ, sau này tuyệt đối không đơn giản. Lần trước anh nguyện ý giúp đỡ, đúng là chú ý đến điểm này.

"Tuy nhiên, trước khi trả hết ân tình, tôi nghĩ nên mời chú một bữa cơm trước." Dụ Hoài Ninh đột nhiên đưa ra lời mời.

“Mời tôi ăn cơm sao?”

“Đúng vậy.” Dụ Hoài Ninh chăm chú nhìn anh, khóe môi mang theo ý cười.

Bất luận là gì trong thế giới này, quyền lực luôn là yếu tố bảo đảm lớn nhất, sức mạnh càng là bản năng của con người. So với Nam Xuyên, Dụ Tiện trong truyện gốc vẫn chưa trưởng thành để gia nhập 'nhóm nhân vật chính'. Thực lực siêu phàm của Thời Tranh, một người được coi là 'kẻ phản diện', càng khiến cậu cảm thấy hứng thú.

Càng quan trọng hơn, Dụ Hoài Ninh là một người đồng tính chính hiệu, ánh mắt còn rất kén chọn. Thời Tranh trước mặt đối với cậu mà nói quả nhiên là cực phẩm. Cậu từng tra qua hệ thống, người đàn ông này giữ mình trong sạch, bên cạnh chưa từng xuất hiện bất kỳ tin đồn hay đối tượng nào dính líu mập mờ.

Cậu từ trước đến nay luôn sống theo ý mình, có những việc nếu không thử thì làm sao biết kết quả sẽ ra sao?

"Tôi muốn tạo mối quan hệ tốt với chú nhỏ, lý do này được chứ?” Dụ Hoài Ninh nâng ly rượu, ra hiệu về phía anh.

Đáy mặt cậu lộ ra một chút nhiệt tình, nhưng khi nghĩ đến việc đối mặt với cuộc tranh đấu, tim cậu hơi khựng lại. Không đợi cậu nghĩ nhiều, chính giữa sân khấu vang lên âm thanh của người dẫn chương trình, “Chào mừng các vị hội viên tôn quý đã đến với K thời gian’.”

Vừa nói xong câu đó, xung quanh lập tức có người kéo lại gần.

Chỉ mới có một chút 'mập mờ' ở khoảnh khắc đó thì đã bị người khác cắt ngang, trong mắt Dụ Hoài Ninh thoáng hiện lên một tia ảo não nhỏ khó phát hiện.

Ngay sau đó, cậu liền nghe thấy hệ thống phát ra một giọng điệu 'kinh hỉ' chưa từng có,【—— Phía trước có cơ hội kiếm tiền, mời ký chủ nắm bắt thật tốt! 】

Dụ Hoài Ninh nghe vậy, không khỏi liếc mắt nhìn qua.

Thời Tranh nhận ra điều này, lên tiếng với giọng ôn hòa, "Đi qua xem thử không?"

“Được.”

Hai người đứng dậy rồi đi tới, chỉ đứng ở bên ngoài đám đông.

Cái gọi là ‘K thời gian’, thực ra là một trò chơi được tổ chức mỗi tháng một lần ở đây. Mỗi hội viên đều phải cam kết bỏ ra một vạn để tham gia trò chơi có thưởng. Khi trò chơi bắt đầu, mỗi hội viên sẽ có một cơ hội rút thăm may mắn. Chỉ cần trong hộp đen rút được một quả bóng đỏ, họ sẽ giành được toàn bộ tiền thưởng của trò chơi.

Trò chơi rất đơn giản, chủ yếu dựa vào vận may.

Những người có thể bước vào K chơi trò này, đương nhiên không phải là kẻ nghèo khó đến mức không có nổi một vạn để tham gia. Huống chi, một khi thắng được, họ còn có thể nhận được một khoản tiền lớn..."

Vì vậy, mỗi khi đến cuối tháng, số lượng người trong K sẽ tăng vọt, và lượng rượu tiêu thụ cũng cao hơn rất nhiều.

Dụ Hoài Ninh nhớ lại chuyện này, không khỏi thầm cảm thán — ông chủ ở đây quả thật có đầu óc trong việc kinh doanh.

"Ai muốn làm người đầu tiên thử vận may?” Giọng nói của người chủ trì vang lên.

Dù trò chơi này thuần túy dựa vào vận may, nhưng mọi người đều cảm thấy, càng về sau, tỷ lệ trúng thưởng càng cao. Dụ Hoài Ninh không quan tâm đến thứ tự trước sau, thấy không ai lên tiếng, liền tùy tiện mở miệng, “Để tôi thử trước.”

Không đợi cậu tiến lên, một giọng trào phúng vang lên, ”Cậu, ngôi sao chổi vận may này, lên rồi cũng chỉ uổng phí!’"

Mọi người đều nhìn nhau với ánh mắt đầy tò mò, Dụ Tiện lập tức quay sang Dụ Hoài Ninh, tiếp tục lên tiếng, “Dụ Hoài Ninh, cha mẹ mày mới qua đời được bao lâu? Cái vận xui trên người mày đã sạch hết chưa?"

Thời Tranh đứng sau lưng cậu, khẽ đẩy gọng kính, che đi sự lạnh lẽo trong ánh mắt — lấy cái chết của cha mẹ người khác ra để mỉa mai sao? Vị đại thiếu gia nhà họ Dụ này đúng là chẳng biết chừng mực.

Hai người tuy có thân phận không chênh lệch bao nhiêu, nhưng đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực. Vị Dụ thiếu gia cao quý này đã nổi giận, muốn trút hết lên Dụ Hoài Ninh, bọn họ ai dám ngăn cản?

Những người vây xem đều lập tức hóa thành người câm, mở to mắt xem kịch vui.

Người nào đó trong đám phú nhị đại đi theo bên cạnh Dụ Tiện liền hùa theo chế nhạo: “Chậc chậc, không có cha mẹ, lại chẳng kiếm được tiền, nên mới định dựa vào vận may để kiếm chút tiền tiêu sao!”

Lại có thêm đồng bọn lên tiếng châm chọc, "Thôi đi, cậu ta là loại sao chổi như vậy rồi, làm gi có vận may chứ?"

“Nói rất đúng.” Dụ Tiện khiêu khích vỗ tay, ánh mắt đầy vẻ khinh miệt.

Gương mặt cậu trầm xuống, trong đáy mắt ẩn chứa cơn tức giận chưa từng có.

Đột nhiên, trong đầu vang lên một âm thanh của hệ thống, 【—— Đinh! Ký chủ xin chú ý! Kỹ năng [Đột Nhiên Nhanh Trí] đã khẩn cấp rơi xuống! Mở khóa sẽ có hiệu lực trong nửa giờ, xin hỏi ký chủ có muốn mở khóa không?】

*【Đột Nhiên Nhanh Trí】: Phúc khí đến, mọi việc khởi đầu đều thuận lợi, dễ dàng.

________

Editor: Tiền tệ lộn xộn quá bây t k biết đổi sao nên vật vã mấy ngày nay k đăng chương mới 😢 Thôi xin phép giữ lại khi nào biết thì sửa sau haha

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play