Cô không giúp tâm trạng mẹ mình tốt lên được, dù sao hiện tại, đồ cô ăn đều là của gia đình, tiền công kiếm được, ở trong mắt mẹ cô cũng là của nhà mình.
Quả nhiên đồ người ta tặng mới là tốt nhất.
Tốt đến mức không cần dùng con trai út bán thảm.
Buổi sáng ở trước mặt đại đội trưởng, mẹ cô nói làm cho cô có cảm giác em trai bị gãy chân, không thuốc thang nào trị khỏi.
Đến phiên con rể lại biến thành không có chuyện gì.
Tiết Hoa An cũng không có ý định mạo nhận công lao: “Là ý của mẹ anh, đêm qua nghe nói Thiêm Lượng bị trẹo chân, sáng sớm mẹ đi lên trạm thực phẩm xem có chút xương vụn không, xương vụn không cần phiếu thịt, mẹ anh liền mua về, buổi sáng rửa sạch bắt đầu nấu canh, buổi trưa về nhà việc đầu tiên là tiếp tục nấu canh.”
Trong công xã có một trạm thực phẩm, trạm thực phẩm nuôi lợn đồng thời thu hoạch lợn, thịt lợn chủ yếu cung cấp cho công nhân viên chức và công nhân trong thành phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT