Cô bé nghe không hiểu cuộc đối thoại giữa bà nội và bà cố, nhưng có thể nghe hiểu lời mẹ nói.
Miêu Thải Ngọc: “Con không ngủ nướng thì mặt trời mọc đằng tây, sau này buổi sáng chúng ta cùng đi đón bà cố.”
Lời nói của cháu gái khiến vẻ mặt Tôn Tố Lan tốt hơn rất nhiều, nói với Thải Ngọc: “Thải Ngọc, chờ cha mẹ kiếm được tiền mua nhà, sẽ mua một căn nhà trong thành phố, đến lúc đó mẹ đến chăm sóc bà ngoại, hai đứa tập trung vào chuyện quán ăn đi.”
Con dâu thường nói mua nhà ở trong thành phố rẻ hơn mua cửa hàng nhiều, bà nghe nhiều cũng cảm thấy như vậy, liền nghĩ sau này đủ tiền rồi thì mua một căn nhà trong thành phố, như vậy vừa có thể chăm sóc mẹ ruột cũng có thể hỗ trợ quán ăn.
Bà không phải hoàn toàn mặc kệ chồng, vẫn sẽ ở chung với chồng, chồng nói đến lúc đó sẽ cân nhắc dời vị trí xưởng đậu hũ vào trong thành phố, hoặc là dứt khoát mở một xưởng đậu hũ khác ở đây.
Không phải vĩnh viễn không về thôn Đậu Cốc nữa, thỉnh thoảng vẫn phải về ở hai ngày.
Miêu Thải Ngọc: “Mẹ, chuyện mua nhà để sang một bên, trời sắp tối rồi, giường của bà ngoại còn chưa trải xong, chúng ta nhanh đóng cửa hàng rồi về thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play