Tôn Tố Lan: “Thải Ngọc không cần lo, để bà ngoại tự pha.”
Nói xong với con dâu, Tôn Tố Lan đổi tiếng địa phương nói chuyện với mẹ mình: “Mẹ, cảm thấy sủi cảo nhạt quá thì mẹ tự thêm giấm vào nhé, bình này là xì dầu, bình này là giấm, mẹ không thể ăn cay, dễ bị sặc.”
Bà ngoại: “Mẹ muốn thêm chút dầu ớt.”
“Vậy con cho mẹ thêm chút dầu ớt nhé.” Nói thêm một chút, nhưng Tôn Tố Lan thật sự chỉ thêm một ít dầu ớt, không cho thêm ớt.
Bà ngoại cũng không có ý kiến nhiều.
Miêu Thải Ngọc đến bây giờ vẫn không hiểu tiếng địa phương của bà ngoại và mẹ chồng, chỉ nhìn vẻ mặt của bọn họ suy đoán hẳn là không cần mình hỗ trợ, cô liền tạm thời mặc kệ.
Tiết Hoa An năm sáu phút sau ôm con gái trở về, Miêu Thải Ngọc nhìn thấy con gái: “Ở nhà cô Hoa Bình chơi vui vẻ quên luôn cha mẹ rồi đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT