Buổi tối nằm mơ còn mơ thấy mình dựa vào bán đậu hũ kiếm được rất nhiều tiền, tỉnh lại không ngừng hồi tưởng.
Miêu Thải Ngọc: “Không nhanh vậy đâu, hiện tại còn chưa định giá cả, thương lượng giá cần một khoảng thời gian.”
Tiền Viên Viên: “Theo ý của cậu, hiện tại xưởng đậu hũ muốn làm hình thức bán sỉ, vậy mình phải nhanh chóng thầu khu vực nhà mình thôi, muộn nữa sẽ bị người khác cướp mất việc làm ăn.”
Ý của Thải Ngọc có nghĩa là hiện tại có giá bán sỉ và giá bán lẻ, giá bán sỉ không phải chỉ cho bạn bè người thân, chỉ cần mua nhiều đều có thể lấy được giá bán sỉ.
Trình Tư Niệm: “Chị Viên Viên, tốt nhất đừng vì có người bán giá thấp hơn chị mà chịu ép giá, ép đến cuối cùng, chị mà bỏ cuộc trước một bước, bọn họ sẽ nâng giá về, người chịu thiệt chính là chị.”
Miêu Thải Ngọc: “Cạnh tranh cũng không sao, xem ai có thể cười đến cuối cùng, nếu như đối phương thật sự ép giá đặc biệt thấp, so với giá bán lẻ còn thấp hơn, gần với giá bán sỉ, vậy người thiệt thòi cũng chỉ là bọn họ.”
“Viên Viên, cậu kịp thời đổi thành thứ khác ra chợ bán, qua vài ngày hỏi thăm đối phương bán đậu hũ bao nhiêu tiền, rồi mới xem mình có muốn nhập hàng tiếp hay không.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT