Miêu Thải Ngọc: “Cha, bút chì và giấy cho Bánh Bao Hoa chơi, ngày mai con đi tìm chị Hỷ Khánh sẽ tiện đường trả lại cho cha.”
Miêu Ngạn Khánh thở dài trong lòng: “Cầm đi, đừng để Bánh Bao Hoa vẽ một mình, lúc vẽ cũng cần người lớn coi chừng.”
Ông không phải thở dài vì cháu gái mượn giấy bút, mà là thở dài Mỹ Phượng không cho con gái vay tiền.
Ông đồng ý cho con gái mượn tiền, nhưng tiền không do ông quản.
Năm đó khi thầy Kim hấp hối, ông đã vay tiền con gái, con gái không chút do dự cho ông mượn tiền, bây giờ đến lượt con gái vay tiền... Rõ ràng trong nhà cũng không túng thiếu.
Sau này ông có nên giấu chút tiền riêng hay không nhỉ?
Tiền lương không giấu được, tiền nhuận bút có thể giấu một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play