“Tiểu Thừa nói nửa đêm muốn đi tiểu, giày của nó văng xuống dưới gầm giường của em nên lúc đó mới đứng trước mặt em, dù em bị doạ sợ nhưng cũng không cần phải đánh con như thế chứ!”
“Nó là từ bụng tôi chui ra. Tôi là mẹ nó, tôi muốn đánh thế nào chả được, vi phạm pháp luật sao? Nếu tôi vi phạm pháp luật thì anh sẽ gọi công an đến bắt tôi à?”
“Ngô Hiếu Ngọc! Nếu không phải tôi tận mắt nhìn thấy con từ trong bụng cô chui ra, tôi thật sự nghi ngờ rằng đứa bé này có phải là do cô sinh ra không đấy, nếu cô thật sự không muốn nuôi con, vậy tôi sẽ đưa Tiểu Thừa về quê cho mẹ tôi nuôi!”
“Như vậy không được, con của tôi nhất định phải ở cùng tôi…”
Nghe tiếng cãi vã từ phòng bên, Bạch Du cảm thấy rất đồng cảm với cậu bé tên Tạ Thừa này, đồng thời cũng nhớ đến mẹ mình.
Có người nói trên đời không có cha mẹ nào không yêu con của mình. Người nói câu này chắc hẳn chưa từng trải qua, bởi vì quả thực trên đời có vài bậc cha mẹ chẳng yêu thương con mình chút nào.
Người phụ nữ phòng bên là một, mẹ cô cũng thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT