Hơn nữa, một vé giường nằm có giá hơn 20 tệ, gần bằng với một tháng lương của một công nhân phổ thông, người bình thường không mua nổi. Hơn nữa, đầu năm nay để có được vé giường nằm cần có đơn vị và mối quan hệ, nếu không thì người bình thường dù có tiền cũng khó mà mua được.
Vì vậy, Bạch Du không cho rằng người phụ nữ trước mặt là kẻ buôn người, sở dĩ cô cảm thấy kỳ lạ là vì cậu bé ngồi bên cạnh.
Cậu bé trông khoảng bốn năm tuổi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, đôi mắt dài nhỏ hơi xếch, mũi cao ngất, còn nhỏ mà khuôn mặt đã xuất sắc thế này, sau này lớn lên chắc chắn sẽ khiến nhiều cô chết mê chết mệt đây.
Nhưng lúc này ở thủ đô, nhiệt độ đang ở mức âm, cậu bé chỉ mặc hai lớp áo mỏng, khuôn mặt bé nhỏ trắng bệch vì lạnh, môi tím tái, cuộn tròn cả người lại, run lẩy bẩy vì lạnh.
Người phụ nữ mặc nhiều quần áo như thế, bên cạnh còn có một chiếc áo khoác quân đội nhưng lại không hề quan tâm đến cậu bé ngồi bên cạnh, hình như cậu bé sợ cô ta, thà bị lạnh cứng người chứ không dám mở miệng, lại càng không dám dựa vào người cô ta.
Người phụ nữ đang cầm một cuốn sách và đọc một cách thích thú, dường như không nhận thấy rằng cậu bé bên cạnh đang lạnh cóng, nhưng thật ra cậu bé đã chú ý đến ánh mắt của cô, ngẩng đầu lên và nhìn về phía cô. Lúc nhìn thấy mặt cô thì ngây người ra một thoáng, rồi ngay lập tức nở một nụ cười hơi ngượng ngùng.
Bạch Du cũng nhếch lên khóe môi lên, nở nụ cười thân thiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play