Hai người càng cãi càng dữ, tôi đang định bỏ chạy thì Cảnh Ngư từ phía sau gọi một tiếng:
“Anh ơi, sao anh lại đứng ngoài cửa thế?”

Âm thanh cãi vã trong phòng lập tức im bặt.

Tôi lúng túng ra hiệu “suỵt! suỵt!” với Cảnh Ngư.

Nhưng vẫn muộn rồi, Thẩm Tinh Thư và Dương Mộc Triệu đã mở cửa nhìn tôi.

Trong ký túc xá, bốn người chúng tôi ngồi quanh nhau, người ngượng nhất là tôi:
“Ờm…”

“Lâm Đông Miêu, dù gì cậu cũng nghe thấy rồi, sao? Còn muốn hẹn hò với bạn trai mạng nữa không?”

Thẩm Tinh Thư lên tiếng luôn, không chút do dự.

Tôi: “…”

Đúng là xui tám đời mới gặp cậu.

Tôi cười gượng: “Chắc chắn là không rồi…”

Nghe vậy, Dương Mộc Triệu ngẩng mắt đen nhìn tôi một cái, không nói gì.

Tôi né tránh ánh mắt, không dám nhìn anh ấy, mãi sau mới nhận ra: khoan đã??? Rõ ràng là anh ta lừa tôi trước mà, sao tôi lại phải chột dạ?

Thẩm Tinh Thư nghe được đáp án mình muốn thì đứng dậy rời đi.

Cảnh Ngư kéo kéo áo tôi:
“Anh ơi… anh đừng buồn, đừng giận em mà, nếu anh thật sự thích ai thì em sẽ chúc phúc cho anh.”

Nhìn vẻ mặt buồn bã của Cảnh Ngư, lòng tôi cũng buồn theo, nhưng vẫn vỗ nhẹ cậu ấy:
“Không sao đâu.”

Tối đó, tôi trùm chăn tiếp tục lên mạng cầu cứu dân mạng.

Netizen A: “Chủ thớt à, nghiệp do mình tạo thì mình chịu đi, có ba người thôi mà.”

Netizen B: “Cao trụ (nickname của Miêu), giờ muốn chạy trốn à? Muộn rồi!”

Netizen C: “Chủ thớt thấy làm hải vương mệt quá rồi à? Muốn tụi tui nghĩ cách giúp cậu cắt đuôi ba ông bạn cùng phòng hả? Tui nói nè: ác nhân có ác nhân trị! Haha, chịu đi nhá!”

Netizen D: “Tưởng chủ thớt chịu được, hóa ra bị ba ông biến thái dọa sợ rồi, vì giữ mông mà quyết định bỏ của chạy lấy người!”

Netizen E: “Bạn cùng phòng số 3 bắt cậu mặc đồng phục JK nhân sinh nhật? Bạn cùng phòng số 1 ghen quá nên định làm chuyện quá đáng hơn? Còn số 2 thì lén viết nhật ký yy cậu??? Mà bọn họ biết cậu mang hết chuyện lên mạng rồi đó, cậu còn dám hỏi nữa? Không sợ tụi nó lấn tới hả?!”

Netizen J: “Ờm… chủ thớt thử nói chuyện nghiêm túc với từng người một xem sao, đừng dây dưa nữa. Nói thẳng là mình không thích, đừng treo cổ trên một cái cây.”

Tôi đọc hết mà thấy lòng rối bời.

Giờ tôi chỉ muốn buông bỏ cái danh tra nam, quy y cửa Phật.

Bao nhiêu bình luận mà chỉ có Netizen J là cho lời khuyên đàng hoàng, còn lại toàn cười nhạo tôi.

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ còn cách này thôi.

Bắt đầu từ Thẩm Tinh Thư vậy!
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play