Lời còn chưa dứt, Khôi Lỗi bên cạnh đã đi về phía trước gọi một tiếng với Khúc Khuynh Mặc: “Chủ nhân.”
Mặc Diệc Nhiên cả kinh.
Khúc Khuynh Mặc lập tức chuyển hướng sang Lâu Quân Độ, “Là chàng để cho nó gọi ta sao?”
“Thứ này đã cho nàng thì nó chính là của nàng, gọi nàng là chủ nhân cũng không sai.” Lâu Quân Độ vẫn lạnh nhạt như trước, hắn giơ tay vung lên, thần niệm còn sót lại trên người Khôi Lỗi đã được thu về.
Đồng tử Mặc Diệc Nhiên khẽ co lại, hắn nghiêng đầu nhìn Phong Ninh, chỉ thấy bộ dáng lạnh nhạt bình tĩnh của người này hiển nhiên là biết chuyện gì xảy ra, suy nghĩ một chút cũng đoán được nên thăm dò gọi một tiếng: “Khúc Khuynh Mặc?”
“Đúng, Khúc Khuynh Mặc là một cô nương. Hãy yên tâm, ngươi nhớ đúng.” Nàng mỉm cười hài hước.
Lúc này Mặc Diệc Nhiên mới hoàn toàn yên lòng, ánh mắt chuyển hướng về Lâu Quân Độ, “Vị này là?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT