Khúc Khuynh Mặc nhíu mày lạnh lùng lên tiếng: “Ngô Bội, đệ đệ ngươi rốt cuộc bị ai giết, dân chúng Phong thành chết như thế nào, ngươi rất rõ ràng! Tên cướp này lúc trước đã tập kích Phi Thuyền của chúng ta lại không sợ đắc tội với Huyền Thiên Tông, ngươi phải suy nghĩ thật thận trọng! Chúng ta là bốn đệ tử tinh anh mới của Huyền Thiên Tông, nếu xảy ra chuyện ở chỗ này, ngươi cùng gia tộc của ngươi chỉ sợ đều không thể thoát khỏi, đều phải bồi táng cùng chúng ta! Đừng vì nhất thời tức giận với ta mà khiến cho hậu quả không thể vãn hồi.”
Phong Ninh, Mặc Diệc Nhiên đứng ở bên cạnh Khúc Khuynh Mặc cũng mang vẻ mặt lạnh lẽo, không phải vì thấy thực lực Ứng đạo tặc cường mạnh mà biểu hiện sợ hãi.
Mắt Ngô Bội lóe lên rồi nhanh chóng kiên định lại, “Mặc Nhiên, ngươi đừng cho rằng mình luôn đúng. Huyền Thiên Tông là một trong hai đại tông môn, há lại vì những tên giả mạo như các ngươi mà đối phó chúng ta, đừng si tâm vọng tưởng nữa!”
Huynh trưởng của Ngô Bội xoay qua hai người, lông mày khẽ nhíu lại.
“Ha ha, ta chết thì đúng thực không có gì, nhưng hai vị bên cạnh ta lại là đệ tử thân truyền của trưởng lão chủ sự Huyền Thiên Tông, nếu bọn họ xảy ra chuyện, ngươi là người ngoài cuộc, ngược lại nghĩ thử xem?” Khúc Khuynh Mặc cười lạnh.
Phong Ninh liếc nàng một cái, “Nếu đem ra so sánh, Vân Chấn trưởng lão so với sư tôn của chúng ta càng khó động vào chứ?”
Mặc Diệc Nhiên đồng ý gật đầu: “Sư tôn nói với ta, thà rằng đắc tội chưởng môn cũng không nên chọc tới Vân Chấn trưởng lão.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play