Phong Ninh ở Linh Điền kế bên nhíu mày, cử động tay, đang tính toán rút kiếm.
Khúc Khuynh Mặc lại nhẹ nhàng thong dong mà ăn một ngụm lương khô cuối cùng, cười nhạt đảo qua một đám đệ tử đứng vây chung quanh, cuối cùng dừng ở trên người đệ tử tinh anh trước mắt, ánh mắt càng thêm vui vẻ: “Dám hỏi vị sư huynh này, ta phạm tội gì mà lại cần các ngươi dẫn nhiều người tới bắt như thế này?”
“Ngươi phạm phải sai lầm gì mà còn không biết!” Đệ tử tinh anh kia trừng mắt cười lạnh, “Cố ý độc sát linh thú trưởng lão trong phái, đó chính là tử tội!”
“Hả?” Sắc mặt Khúc Khuynh Mặc đang tươi cười lại chuyển thành ngạc nhiên, tràn đầy khó hiểu nhìn hắn ta, “Vị sư huynh này có phải là nhầm lẫn gì hay không nhỉ, hôm trước ta ở trên đồng ruộng này nuôi dưỡng Linh Mầm chưa từng rời đi một lúc nào cả, ta làm cách nào đầu độc linh thú sủng vật của Tôn trưởng lão kia đây?”
“Đừng có mà giảo biện, đêm qua ngươi độc sát linh thú của Tôn trưởng lão, tất cả mọi người ở chỗ này đều thấy rõ!” Đệ tử tinh anh kia hùng hổ bức người, muốn động thủ bắt giữ.
Ngày đó tiếng quát lớn của Phương Duyệt Dung ở Khí Các còn văng vẳng lên bên tai đến tận bây giờ, hắn ta hận không thể trực tiếp chém giết Khúc Khuynh Mặc ngay tại chỗ này rửa mối nhục xưa!
Trong lòng hắn tức giận, xuống tay nặng hơn không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT