Khúc Khuynh Mặc lúc này cũng hiểu được, âm thầm có chút hối hận, đáng ra nàng không nên hỏi chuyện này.
Nếu có thể chữa khỏi và tái sinh như thường thì sau đó sẽ không có hai từ ”đặc biệt”.
Một thứ có thể tự sao chép được, làm sao có thể không được coi là đặc biệt?
“Ta xin lỗi.” Khúc Khuynh Mặc thấp giọng xin lỗi, tiện tay kéo chăn đắp cho hắn. Sau đó đứng thẳng dậy, “Huynh cứ nghỉ ngơi thật tốt, ta sẽ nghĩ mọi cách có thể để cho ánh mắt huynh mau chóng khôi phục lại.”
“Không cần tốn sức, đây là sau khi ta thi triển đồng thuật, cũng bởi vì hai mắt không đầy đủ dẫn đến bị cắn trả, chờ thời gian nữa trôi qua tự nhiên sẽ khôi phục.” Lâu Quân Độ bình tĩnh nói.
Khúc Khuynh Mặc đứng ở bên giường tĩnh lặng một lát rồi ánh mắt loé chợt lên, nhanh chóng đã đưa ra quyết định, trên mặt cười tươi rói, “Không thử một lần, ta sẽ luôn cảm thấy không cam lòng, huống chi huynh bị bí mật... Đồng thuật cắn trả cũng có nguyên nhân là từ ta, nếu như lúc trước huynh không đi phong ấn chi địa với chúng ta...”
“Nếu lúc trước nàng không cứu ta, ta sẽ không sống tới bây giờ.” Lâu Quân Độ cắt ngang lời nói của nàng, cho dù mắt không nhìn thấy nhưng con ngươi vẫn chính xác chuyển hướng về phía nàng, “Hai chữ nếu như là thứ vô dụng nhất trên đời. Tất cả những gì ta biết là nàng đã cứu ta và ta nên thực hiện lời hứa của mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT