“Cấp dưới này của ta nói như thế nào cũng là tiểu cô nương, ngày hôm qua lại bị ta huấn luyện có chút thảm, ta tự mình đưa nàng qua cũng không có gì là lạ.” Khóe miệng Triệu Ngọc Thành mỉm cười, lắc lắc quạt xếp trong tay, “Không biết đã xảy ra chuyện gì, mà cần Tiêu giáo úy phải gióng trống khua chiêng đến dò hỏi cấp dưới của ta?”
Tiêu giáo úy không lập tức trả lời, mà quay đầu lại lạnh lùng liếc mắt nhìn thiếu niên kia.
Thiếu niên thiếu sợ tới mức chút nữa đã nhảy dựng lên, vội vàng nói: “Không, không phải, tối hôm qua là ta tận mắt nhìn thấy nàng vào Tây Lâm!”
“Ta vào Tây Lâm để làm gì chứ?” Khúc Khuynh Mặc kỳ quái truy vấn, vẻ mặt mờ mịt khó hiểu, “Vị tiểu công tử này, có phải nhìn lầm người rồi hay không?”
Thiếu niên thiếu chút nữa thốt ra, người chính là hắn ta mang vào, làm sao có thể nhận lầm người!
Nhưng hắn không thể nói ra sự thật, nói ra thì nhấ định hắn ta cũng sẽ bị liên lụy.
“Ta không nhìn lầm người, ngày hôm qua chính là ngươi vào rừng, sau đó qua không bao lâu, ta liền nghe được bên trong truyền đến tiếng động, sau đó liền nghe nói bên trong có người bị giết...”Thiếu niên gân cổ lên, thanh âm phát ra không nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play