Khúc Khuynh Mặc âm thầm trợn trắng mắt, thanh âm hữu khí vô lực: “Ngươi thử nghĩ xem, lúc ta phản sát hai người này chưa tới thời gian nửa chén trà, những Thanh Y Vệ này đã vây quanh Lâm Tử từ trước, ta còn có thể đi đâu?”
“Ý ngươi là, có người muốn chơi một hòn đá trúng hai con chim, muốn giết chết ngươi bằng cái bẫy là hai cái xác bên dưới?” Triệu Ngọc Thành vừa nghe liền hiểu ngay ý tứ của nàng, cũng không thèm để ý ngữ khí của nàng.
Khúc Khuynh Mặc gật đầu, đáy mắt xẹt qua một tia lãnh ý: “Tô gia có người nào tên Tô Viễn không?”
“Tô Viễn?” Triệu Ngọc Thành suy nghĩ một chút, rất nhanh liền hiểu rõ, “Tô gia có Tô Viễn hay không ta không rõ, nhưng ta biết sư phụ Tô Mịch Tình, tức Mục Phàn, còn có một đệ tử ký danh tên là Tô Viễn Hằng.”
Tô Viễn Hằng!
Mí mắt Khúc Khuynh Mặc híp lại, nhớ tới bóng trắng kia”Quan hệ giữa hắn ta và Tô Mịch Tình không tốt?”
“Quan hệ giữa đích truyền và ký danh đệ tử thì có thể tốt đến đâu?” Vẻ mặt Triệu Ngọc Thành tươi cười, nụ cười sâu đậm chứa đựng nhiều hàm ý. Được xem một vở kịch hay như vậy lại biết được thêm chút bí mật này cũng coi như không uổng công hắn vội vàng chạy tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play