Mượn nữa?
Ánh mắt Khúc Khuynh Mặc lóe lên nhớ đến lúc nãy Triệu Ngọc Thành nói, hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra cuốn mà nàng lấy là “Đấu Tự Quyết”, không khỏi hỏi tiếp: “Lời này của đại thúc là cảm thấy trong ba tháng ta không thể tu luyện xong “Đấu Tự Quyết” này sao?”
“Ba tháng tu luyện xong? Cho ngươi ba năm xem ngươi có thể học thành hay cũng không biết!” Thanh y đại thúc cười mỉa, không nhịn được phất tay đuổi người: “Sắp tới thời gian đóng của rồi nhanh chóng đi đi, đừng làm chướng mắt ta! Muốn tu luyện xong trong ba tháng, hừ, đúng là hoàng đường!”
Khúc Khuynh Mặc cầm sách mới vô duyên vô cớ bị người khác oán giận.
Ra đến bên ngoài, Triệu Ngọc Thành cũng cười rồi nhích lại gần: “Hắn ta nói như vậy cũng không phải xem thường ngươi mà trong Thanh Y Vệ, mười người thì có ít nhất tám người học qua “Đấu Tự Quyết” này, nhưng nói đến chính thức học được thì toàn bộ Thanh Y Vệ không vượt quá số lượng năm đầu ngón tay, mà những người này học nhanh đến vị trí kia cũng phải tốn một năm trở lên.”
“Không vượt qua số lượng năm ngón tay?” Khúc Khuynh Mặc liếc hắn một cái: “Trong đó không bao gồm ngươi chứ?”
Động tác của Triệu Ngọc Thành hơi cứng lại, hắn nhanh chóng nở nụ cười hào phóng thừa nhận: “Ta chỉ mượn xem một tháng, thứ này ta không có khả năng học.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT