“Ngươi không hiểu? Hừ! Ngươi có biết hay không, trong quá trình thí luyện lại mượn lực lượng của người khác, không chỉ không được công nhận là thông qua, ngược lại phải bị xoá tên, vĩnh viễn không được gia nhập Thanh Y Vệ!” Khuôn mặt của tên Thanh Y Vệ họ Tô âm trầm, đôi mắt tràn đầy lạnh lẽo mà trừng Khúc Khuynh Mặc.
“Người bị ngươi bức bách ở trong rừng thí luyện đều là tân binh tham gia khảo hạch, giúp ngươi tìm kiếm con mồi đã là vi phạm quy tắc! Bây giờ còn mạnh miệng sống chết không thừa nhận, đã sai càng thêm sai, ta muốn xoá tên ngươi ngay lập tức!”
“Chờ đã, ý đại nhân đang nói là ta mượn lực lượng của ba người bọn họ tìm kiếm con mồi?” Khúc Khuynh Mặc đột nhiên trợn to hai mắt, giống như hoàn toàn không thể hiểu được.
“Chẳng lẽ không phải sao?” Thanh Y Vệ lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng.
“Ta bị oan uổng, đại nhân!” Khúc Khuynh Mặc vội vàng chắp tay.
“Không nói tới nhiệm vụ của ta là săn giết Tam Túc Kim Ô nhị kỳ, cho dù bọn họ nhìn thấy đi chăng nữa thì cũng không kịp báo tin cho ta. Ngay cả khi ta thật sự có biện pháp để bọn họ báo tin cho mình chạy tới đúng lúc, vậy vì sao lúc sau bọn họ lại hoàn thành thí luyện nhanh như thế được, mà bản thân ta lúc gần hết thời gian mới khó khăn lắm đuổi tới? Nếu như bọn họ giúp ta, tại sao không cùng giúp ta săn giết Tam Túc Kim Ô, lại hết lần này tới lần khác đều lập tức rời đi sau khi báo tin tức?”
Ngữ khí của Khúc Khuynh Mặc có vẻ hơi sốt ruột, lại có vài phần quật cường bất mãn, nghiễm nhiên là bộ dáng bị oan uổng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT