Bốn người kinh ngạc, muốn né tránh, nhưng độc lúc trước đã rút hết khí lực của bọn họ, căn bản không né tránh kịp, lại lần nữa bị bột phấn rắc tới.
“A ngươi…Hả?" Người đang chuẩn bị chửi bới liền sửng sốt, họ đang đau đớn thống khổ nhưng khi hít vào bột phấn màu đỏ này, thì đột nhiên bình ổn trở lại.
“Những bột phấn màu đỏ này có thể tạm thời áp chế độc trong cơ thể các ngươi, nhưng nhớ rõ, chỉ là tạm thời mà thôi!" Khúc Khuynh Mặc cười tủm tỉm, cường điệu nhắc nhở, “Ba canh giờ sau, nếu các ngươi còn chưa dùng giải dược, sẽ thất khiếu chảy máu, hít thở không thông mà chết.”
"Ngươi ... Ngươi muốn làm gì!" Người dẫn đầu không ngốc, vừa nghe Khúc Khuynh Mặc nói vậy, lập tức hiểu được nàng có tính toán khác với bọn họ.
“Cũng không có muốn làm cái gì, ta chỉ muốn biết rốt cuộc ta đắc tội với ai, rồi lại muốn các ngươi giúp ta một việc nhỏ mà thôi."
Bốn người nhìn nhau, sắc mặt chần chừ bất định.
“Không muốn nói cũng không sao." Khúc Khuynh Mặc mở tay ra, bộ dáng rất dễ nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play