Triệu Ngọc Thành nháy mắt với Khúc Khuynh Mặc, phảng phất như đang nói, "Nhìn xem, ta đã nói là người quen mà.”
Khúc Khuynh Mặc không lên tiếng, ngược lại dùng sức giữ chặt Lâm Đoạn lại, ý bảo hắn đừng sốt ruột, "Còn chưa rõ tình thế bên kia, chúng ta trước ở đây nhìn xem đã.”
Lâm Đoạn giật giật môi, cuối cùng vẫn nghe theo lời Khúc Khuynh Mặc, không vội vàng xông ra ngoài.
Ba người cùng với hai thị vệ đi theo phía sau, cùng âm thầm lẻn qua.
Ánh trăng mông lung chiếu trên mặt đất, rừng cây như được phủ lên một tầng lụa mỏng, trong rừng phía trước có hai nhóm người đối lập, giữa hai người là một đao một kiếm chống lại nhau, cây cối chung quanh đều bị linh lực trùng kích mà đổ rạp xuống.
"Ta quá đáng? Tô Sơ Dương, người khác sợ ngươi, nhưng ta thì không! Người của gia tộc ta nhìn thấy nó đầu tiên, ngươi dựa vào cái gì mà muốn cướp lấy! Nếu muốn, vậy thì dựa vào thực lực mà đến lấy!”
Nam tử cầm đao cười rộ lên, trên y phục gấm hoa không có ngọc bội trang trí, tuy đơn giản nhưng lại anh khí phi phàm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play