Lưỡi kiếm xé gió mà tới!
Triệu Ngọc Thành chặn lại công kích, cười đùa: "Tô đại công tử nên bình tĩnh lại. Muội muội của ngươi mới nói đây là ân oán của hai người các nàng. Hơn nữa, ngươi không nghe Thanh Mạt nói linh lực của nàng ấy đã cạn kiệt sao? Động thủ như vậy, thật sự cao minh hơn đánh lén?”
“Triệu Ngọc Thành, ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao?!” Sắc mặt Tô Sơ Dương ngưng trọng, sát ý trên người liên tục tăng lên.
Những người khác chỉ yên lặng nhìn họ.
Chuyện vốn có thể tạm thời hòa kỳ, vì sao chỉ mới vài ba câu nói đã khiến không khí căng thẳng trở lại?
"Hai vị, Thanh cô nương hao hết linh lực, Tô Tam tiểu thư động thủ lúc này cũng quá không công bằng. Chờ đến khi nàng khôi phục lại, hai vị tiếp tục giải quyết những ân oán này cũng không muộn." Vân Thất lại mở miệng.
Tô Sơ Dương nghe được lời này, hừ lạnh một tiếng, "Vậy thì để lại cho nàng một mạng trước, cũng chỉ là Ngưng Khí Kỳ cũng dám càn rỡ như vậy, hừ! Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện sau này cũng sẽ có người đứng ra che chở cho ngươi như vậy! Mịch Tình, chúng ta đi thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT