Sắc mặt Ngưng Hương tái nhợt, lần nữa nhìn về phía Tố Nguyệt.
Tố Nguyệt nhìn nàng cười khổ, dùng ánh mắt cảnh cáo nàng đừng nhắc lại.
Ngưng Hương chỉ đành cắn môi, cố nén toàn thân không được tự nhiên.
Bùi Cảnh Hàn đem Ngưng Hương ôm đến phòng của nàng cùng Tố Nguyệt, lệnh cho Tố Nguyệt đi bên ngoài chờ lang trung, hắn tự mình bưng chậu nước lạnh đến cho Ngưng Hương ngâm chân. Nhìn chân nàng đang ngâm trong nước dường như sưng phù lên, kẽ chân hơi xòe, Bùi Cảnh Hàn giương mắt, nhìn chằm chằm nàng hỏi: Nói thật với ta, rốt cuộc sao em lại bị như thế này, nếu em không nói, lát nữa ta từ chỗ mẹ con Liên Hoa chỗ kia hỏi ra, đừng trách ta phạt không lưu tình.
Ngưng Hương biết rõ thủ đoạn của hắn, mím môi, lên tiếng xin giùm cho Liên Hoa: Thế tử, nàng không phải cố ý...
Bùi Cảnh Hàn hừ lạnh một tiếng kết thúc cuộc nói chuyện, mặt lạnh lùng đứng sang một bên, nhìn chằm chằm chân nàng không biết đang suy nghĩ gì.
Ngưng Hương nhìn thấy đôi chân của mình đỏ đến mức có chút dọa người, suy đoán hắn khẳng định không có nghĩ chuyện xấu, liền chịu đựng không động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT