Chương này là bản dịch
Trong vườn trái cây vẫn luôn rất yên tĩnh, không có người nói chuyện, ở đây ngủ hết sức dễ dàng, có tâm sự thì càng yên tĩnh càng không muốn ngủ.
Lục Thành không ngủ được, hắn hoài niệm sư phụ của mình.
Buổi tối sơ thất có ánh trăng, Lục Thành một mình ở trong vườn trái cây từ từ đi qua đi lại, sau khi đi hết vườn cây ăn quả hắn cùng với sư phụ hết lòng chăm sóc, lúc này hắn mới từ từ quay về lều ngủ một đêm.
Trời vừa sáng, Lục Thành lại quay lại Lý gia, ban ngày nhiều người, Lý Tú Lan không dám lại tới gần hắn.
-
Mặt trời sắp xuống núi, ở thôn Đông Lâm, Ngưng Hương ngồi trước bếp nhìn sang cửa lớn, tâm cũng giống như mặt trời phía tây, từng chút trầm xuống. Lục Thành lúc này còn chưa trở lại, có phải đêm nay cũng không trở lại hay không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT