Sao qua thêm một năm mà cô cô lại giống như trẻ tuổi ra thế này? Tố Nguyệt đi qua trước, vô cùng nghiêm túc tường tận xem xét Vạn cô cô.
Miệng ngươi thật khéo. Vạn cô cô nhẹ nhàng dùng cây thước đánh lên cái mông của tiểu cô nương một cái, bảo nàng vươn cánh tay ra.
Tố Nguyệt ngoan ngoãn làm theo.
Vạn cô cô trước đo cánh tay, chân, cuối cùng đo ngực, hài lòng gật đầu, nhỏ giọng khen : Tố Nguyệt càng lớn càng giống đại cô nương. Dung mạo đẹp, dáng vẻ quyến rũ, không trách được lúc thế tử chọn đại nha hoàn, lúc ấy lại đặc biệt chọn ngay nàng ấy khi vừa nhìn thấy, nam nhân mà, ai chẳng muốn nhìn thuận mắt sờ thuận tay?
Đo xong Tố Nguyệt, đến Ngưng Hương .
Ngưng Hương có chút khẩn trương, bởi vì Vạn cô cô mỗi lần đo đến ngực, cũng sẽ nói vài lời xấu hổ muốn chết người.
Tiểu cô nương mặt đỏ hồng, hơi thở thơm mát như hoa lan, đích thực là cực phẩm, Vạn cô cô là một nữ nhân lại còn bị nàng quyến rũ đến tim đập không yên. Loại cô nương nào quyến rũ ánh mắt người khác nhất? Những cô gái mạnh mẽ nhiệt tình nổi danh trong thanh lâu có lẽ có thể làm cho nam nhân mê muội nhất thời, nhưng ẩn sâu trong lòng của nam nhân chắc chắn càng thích dạy dỗ loại cô nương luôn xấu hổ, càng sợ hãi càng muốn trốn, thì khi bắt nạt mới càng sảng khoái.
Đừng thấy Ngưng Hương nhỏ hơn tiểu Tố Nguyệt một tuổi mà khinh thường, cái chỗ này một chút cũng không thua Tố Nguyệt đâu. Đo xong, Vạn cô cô lại chỉ chỉ vào ngực Ngưng Hương.
Ngưng Hương trong nháy mắt đỏ thẫm mặt mũi.
Vào buổi hoàng hôn, Bùi Cảnh Hàn mang về một cặp hồng san hô, hỏi các nàng, Cái này tặng cho phu nhân làm lễ sinh nhật, các em cảm thấy như thế nào?
Hai mươi chín tháng hai là sinh nhật phu nhân Đỗ thị, chỉ còn năm ngày .
Hai cây hồng san hô bóng loáng, sáng long lanh như ngọc, Tố Nguyệt cười khen đẹp
Ngưng Hương cả kinh trong lòng.
Kiếp trước, lúc chúc mừng sinh nhật của Đỗ Thị, Bùi Cảnh Hàn tặng chính là cặp hồng san hô này, ngoại trừ san hô, hắn còn chuẩn bị một cái vòng tay hồng san hô, đưa cho nàng. Đêm đó hắn uống một chút rượu, nàng hầu hạ hắn thay quần áo, lúc đó hắn đột nhiên từ trong lồng ngực lấy ra vòng tay đưa nàng, Ngưng Hương nghiêng đầu cự tuyệt, hắn mất hứng, sau đó, cưỡng hôn nàng, còn bảo nàng về phòng suy nghĩ thật kỹ rõ ràng. Và cũng bắt đầu từ hôm đó, ngôn ngữ và cử chỉ của hắn càng ngày càng lộ rõ ràng hơn.
Ngưng Hương không thích? Bùi Cảnh Hàn thấy nàng nhìn chằm chằm san hô hồng ngẩn người, hỏi dò, nếu thực sự không thích, hắn sẽ đổi thứ khác cho nàng.
Ngưng Hương đột nhiên nảy ra một ý, đó chính là lý do giúp nàng có thể từ chối món quà này, nhíu mày ngó cặp san hô, cố ý nhỏ giọng nói: Thế tử không phải từng nói san hô là sâu biển sao? Vậy, có khi nào sẽ làm phu nhân sợ hay không...
Tố Nguyệt nhịn không được, bật cười thành tiếng.
Bùi Cảnh Hàn cũng nhịn không được, cười nói với nàng: Cho dù là sâu cũng là sâu chết... Haiiiz, đúng ra không nên hỏi em, Trường Thuận, mang đến kho hàng đi, nhớ phái người canh giữ, đừng để chúng nó mọc chân ra chạy.
Đây rõ ràng là trêu ghẹo Ngưng Hương .