Thừa dịp buổi trưa không có người, Quản Bình lặng lẽ đỡ Ngưng Hương trở về Từ gia, sau khi để Ngưng Hương chờ ở tây phòng, nàng đi sang đông phòng tìm trong tủ một bộ quần áo sạch sẽ, lại bưng chậu nước đi vào.
Ta tự mình làm. Thấy Quản Bình muốn giúp nàng cởi y phục, Ngưng Hương lui về sau một bước, nàng theo thói quen hầu hạ người khác nhưng lại không muốn để người khác giúp nàng.
Quản Bình lạnh lùng liếc nàng một cái, không giận mà uy.
Ngưng Hương cười, nàng biết nàng ta kỳ thật cũng chỉ là người lạnh lùng bên ngoài bèn ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, bởi vì vết thương trên cổ nên nàng không thể chuyển động đầu, vừa vặn đối diện với khuôn mặt trắng nõn của Quản Bình. Nghĩ đến lúc Quản Bình tỉ mỉ giúp nàng bôi thuốc, còn có hai câu nhắc nhở, trong lòng Ngưng Hương trở nên ấm áp, Hôm nay cám ơn ngươi.
Quản Bình không thèm để ý, vừa cởi y phục phía ngoài của Ngưng Hương ra thì đột nhiên ánh mắt nàng dừng lại một chút, cảm giác có chút không được tự nhiên.
Không trách được thế tử không chịu buông tay, khuôn mặt đẹp cùng dáng người tốt như vậy, một cô nương như nàng nhìn mà còn phát thèm, huống gì đổi lại là nam nhân khác, còn không phải là muốn ôm vào trong ngực mà yêu thương sao?
Còn lại ngươi tự mình cởi đi. Quản Bình xoay người, đem khăn nhỏ bỏ vào trong chậu nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT