Bùi Cảnh Hàn cúi đầu cười, cười đến mức châm chọc, Cho nên em muốn gả cho hán nông dân tử? Em xem đại đa số nam nhân nông thôn đều chỉ có một thê tử, thì liền cho là bọn họ đều là người si tình sao? Ngưng Hương, ta nói cho em biết, chẳng qua bọn họ nghèo thôi, chỉ cần bọn họ có tiền, lập tức sẽ đi tìm lại nữ nhân trẻ tuổi đẹp hơn!
Nói đến phần sau, hắn mãnh liệt xoay người, mắt phượng chăm chú nhìn cô nương ngốc đối diện, vẫn ôm một tia hy vọng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngưng Hương trắng bệch, nhưng mắt hạnh lại sáng ngời dị thường, Sẽ không, em tin em sẽ tìm được một người thật lòng đối với mình, tìm không thấy thì em không gả, nếu như gả rồi sau đó mới phát hiện trong lòng hắn còn có người khác, vậy em liền rời đi. Thế tử, suy nghĩ em nhỏ nhen như vậy đó, trong mắt không chịu được dù chỉ là một hạt cát, ngài cười nhạo em si tâm vọng tưởng cũng được, hận em không tán thưởng cũng xong, em vẫn muốn van xin ngài, buông tha em có được không?
Nước mắt tựa như hạt châu bị đứt dây không ngừng lăn xuống.
Bùi Cảnh Hàn nhìn nàng, ánh mắt quét qua nửa bên tà áo nàng sắp bị nhuộm đỏ, chợt xoay người rời đi.
Thế tử, ngài đồng ý rồi sao? Ngưng Hương lảo đảo đứng lên, vừa ấn cổ vừa khóc hỏi.
Bùi Cảnh Hàn môi mỏng nhếch, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play