Bị hai cha con cùng hợp tác làm bà sượng mặt, Lý thị nhếch miệng, xoay người vào bếp tiếp tục làm thức ăn.

Từ Thủ Lương vỗ đất đang dính trên tay, thân thiện nói với cháu gái, Bên ngoài trời lạnh, mau vào phòng ngồi trên giường đợi đi.

Ngưng Hương nhẹ nhàng dạ một tiếng, sau đó nhìn vào sân nhỏ nhà mình đã bị tuyết phủ kín, cùng Từ Thu Nhi và A Mộc đang ở sau lưng đi vào trong.

Phòng ốc của nhà nông không khác nhau là mấy, ba gian phòng, gian ở giữa là đại sảnh, gian ở hướng nam bắc là phòng bếp, tiện cho chủ nhà ra vào sân hay lên nhà chính, bên trong phòng bếp có cửa hông nối với các phòng khác. Bếp và nồi nêu được đặt ở gần cửa hướng Nam, và có liên thông với các phòng ngủ khác, bên này thổi lửa nấu cơm, thì các phòng bên dần ấm áp.

Trưa nay ăn bánh bột bắp! A Mộc chỉ vào chiếc nồi phía đông đang tỏa hương thơm ra khỏi nắp nồi, hưng phấn nói với tỷ tỷ.

Hạt bắp sau khi nghiền nhuyễn có thể nấu thành cháo để ăn, loại này sau khi xay nhuyễn còn có thể dùng làm vỏ bánh, bên trong lấy cải trắng hoặc rau chân vịt làm nhân bánh, ép cho cứng lại rồi đặt vào một cái xửng, đổ nước vào đáy nồi, không đến một phút là có thể hấp ra những chiếc bánh thơm ngào ngạt. Bởi vì rất khó để nghiền nhỏ cho nên trong nhà bình thường chỉ khi đãi khách hoặc là có việc gì vui thì mới làm.

Mà ở Từ gia, mỗi lần Ngưng Hương trở lại, đều là ngày mà mọi người trong nhà có thể cải thiện thức ăn.

Loại cơm canh hoàn toàn không thể so sánh cùng với cơm gà, cơm vịt, thịt cá tươi sống trong Hầu phủ, nhưng Ngưng Hương lại cảm thấy cực kì thỏa mãn.

Sau khi để rau đã cắt xong ở trên vại nước, Lý thị đứng đó tiếp tục cắt sợi củ cải cùng cà rốt mà hôm nay mới lấy ở trong hầm ra. Bên trong phòng bếp nhiều người như vậy, bà tỏ vẻ khó chịu đuổi bọn họ, Mau vào phòng đi, đừng ở chỗ này làm phiền ta.

Từ Thu Nhi cười hì hì kéo Ngưng Hương vào phòng phía đông.

Đây là phòng của hai vợ chồng Từ Thủ Lương, cũng là phòng dùng để chiêu đãi khách tới chơi. Hai cái chăn được gấp thật chỉnh tề đặt ở đầu giường gần lò sưởi, trên chiếc giường gạch trải một tấm nệm thật dày. Ở một góc chăn màu đỏ có thêu một đoá mẫu đơn phú quý trên nền đen, mặc dù đã dùng ba bốn năm nhưng vẫn sạch sẽ như mới, lại nhìn tủ quần áo dưới giường gạch tuy cũ kỹ nhưng vẫn sạch sẽ chỉnh tề, liền biết Lý thị là một người vợ chịu khó.

Mắt thấy tên nhóc nghịch ngợm A Mộc định đem bao giấy dầu để trên giường gạch, Ngưng Hương kịp thời đoạt lấy bao hạt dẻ, xị mặt giáo huấn bé, Hôm nay không được phép ăn nữa , rửa sạch tay trước mới có thể trèo lên giường.

A Mộc nhìn bàn tay nhỏ bởi vì bóc hạt dẻ mà dính đường sền sệt, lại nhìn tỷ tỷ một chút, biết rõ việc này không thể thương lượng được nữa, liền mong đợi hỏi: Vậy đệ rửa tay xong ăn lê chua được không?

Thấy đệ đệ nghe lời, Ngưng Hương nở nụ cười, ôn nhu dỗ dành nói: Bây giờ A Mộc ăn lê chua thì tí nữa sẽ không ăn nổi bánh bột bắp nữa đâu, cứ để lê chua đó, buổi tối tỷ tỷ sẽ làm tuyết lê đường phèn cho đệ ăn.

Vì sao lại gọi là tuyết lê đường phèn? Mặc dù không biết rõ đó là món gì nhưng A Mộc vẫn nuốt một ngụm nước bọt.

Buổi tối sẽ biết, đi rửa tay trước đi. Ngưng Hương xoa đầu đệ đệ.

A Mộc lập tức chạy ra ngoài.

Lúc màn cửa được kéo lên, Lý thị cùng Từ Thu Nhi bên ngoài đang xắt thức ăn gần như đồng thanh hỏi: Cháu/tỷ hôm nay không trở về Hầu phủ sao?

Ngưng Hương gật đầu cười, nhìn Lý thị giải thích chuyện Tố Nguyệt đem ngày nghỉ nhường cho nàng.

Lý thị ngẩn người, qua một lát mới nói: Người tên Tố Nguyệt đó thật là tốt... Thu Nhi, mau đem chăn của tỷ tỷ con ra phơi nắng... Mà thôi, dù sao chỉ ở một đêm, vậy đêm nay Hương nhi cùng với A Mộc ngủ chung chăn đi, chen chúc như vậy nhưng lại ấm áp.

A Mộc đang ngồi xổm ở cửa Bắc rửa tay, nghe thấy liền hưng phấn ồn ào nói muốn cùng tỷ tỷ ngủ chung.

Ngưng Hương vốn cũng định tính như vậy, sau khi cất kỹ bao đồ nàng mới đi ra ngoài: Cháu nhóm lửa cho đại bá mẫu nhé.

Nói rồi đi sang chiếc nồi đã được rửa sạch sẽ đặt ở đằng kia.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play