Trong miệng chỉ còn lại hai khúc xương nhỏ, vị cô nương này cũng không biết nghĩ như thế nào mà lại nhai xương hai cái......
Thế nhưng có thể nhai được, xương cũng có vị, ăn cũng khá ngon, trong miệng đều là xương vụn, cũng ngại không dám nhả ra, vị cô nương này liền nuốt xuống, sau đó giống như không có chuyện gì xảy ra mà tiếp tục ăn bún.
Đúng vậy, ăn bún.
Gắp một đũa lên, từ từ đưa vào trong miệng, lại húp thêm một ngụm canh nữa, cả người liền ấm áp hẳn lên, miệng tê tê cay cay, vị cô nương này liền thuận tay uống một hớp bia.
Rượu mới lấy từ dưới giếng lên, uống vào một hớp đã giải tỏa được vị cay, mặc dù là rượu nhưng mà mùi rượu không nặng bằng rượu nhưỡng, nhưng lại làm dịu cơn khát, rất tốt rất tốt, hàng ngon giá rẻ.
Gà rán rắc thật nhiều ớt bột lên, lớp bột ở bên ngoài rất giòn, cắn xuống vang lên tiếng rộp rộp, cay quá thì uống một hớp bia, ba người An Vân vùi đầu vào ăn, ai cũng không màng tới lễ nghi của quý nữ nữa.
Chỉ còn lại vị Lục cô nương kia, đi cũng không được, ở lại cũng không xong, ăn cũng không phải, mà không ăn cũng không phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT