Ngay cả trà ở trong tửu lầu bình thường thôi mà cũng đã nửa lượng bạc một bình rồi, mười văn tiền một bình rượu, nghe cũng chưa nghe qua bao giờ.
Trong đó có một vị cô nương họ Lục thần sắc phức tạp, “An Vân, đừng gọi rượu nữa, chúng ta là cô nương gia ở bên ngoài, uống rượu không tốt.”
An Vân hồ nghi mà nhìn nàng ta một cái, không uống rượu là sợ ở bên ngoài không đúng mực, ở bên trong nhã gian, lại không có người khác, ngày thường ở bên ngoài ăn cơm không phải cũng uống chút rượu nhưỡng sao.
Nhị nha không hiểu mấy thứ cong vẹo ở trong này, chỉ nói lại lời dặn dò của Cố Tiêu, “Rượu của nhà chúng tôi uống không say, các vị cô nương cứ yên tâm uống là được.”
Lục cô nương sắc mặt cứng đờ, chỉ cảm thấy nhị nha nghe không hiểu tiếng người, còn làm mất hứng nữa, thôi vậy. Gọi thì cứ gọi đi, nàng ta không uống là được.
Mấy vị quý nữ đi cùng với An Vân chưa tới quán ăn Thẩm gia bao giờ, gọi món ăn đều gọi theo An Vân.
Mỗi người một chén bún ốc, một phần gà rán nguyên xương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT