Đối với những lời lẽ lả lơi của hắn, Phong Tư Lạc chỉ đáp lại bằng một cái lườm sắc bén: "Thật sự nên để những kẻ trong đạo tràng nghe thử, xem vị tiên tôn mà họ kính ngưỡng rốt cuộc là hạng người gì."
"Nếu nương tử đồng ý, ta cũng chẳng ngại. Vừa khéo để họ biết nàng chính là thê tử của ta. Ta cầu còn không được." Thư Lâm mỉm cười, vẻ mặt đầy mơ tưởng.
"Đúng là vô liêm sỉ." Phong Tư Lạc lẩm bẩm, rồi bất ngờ quay đầu, ngạc nhiên nhìn hắn.
Nương tử? Là vô tình gọi nhầm hay hắn đã nhớ ra điều gì?
Thư Lâm liếc mắt nhìn qua mép giường, trong lòng dâng lên cảm giác muốn ngồi xuống, nhưng sau một hồi lưỡng lự, hắn lại đi đến ngồi xuống bên bàn.
Trên giường tràn đầy hương thơm của nàng, hắn sợ bản thân không kiềm chế được mà làm ra chuyện gì, hiện tại nàng đối với hắn vẫn còn cảnh giác và nghi ngại, hắn không muốn làm nàng hoảng sợ, cần phải từng bước một.
Dù trong lòng có chút khó chịu nhưng hắn tuyệt đối không biểu hiện ra, từ tốn lấy từ trong nhẫn trữ vật ra linh trà và các loại linh thực, bày từng món lên bàn, trong phòng ngay lập tức tràn ngập hương thơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT