Cái gọi là bỏ trốn này, ban đầu Phong Tư Lạc chỉ cho rằng Tư Hằng muốn cùng nàng ngao du sơn thủy, hay trải nghiệm nhân sinh. Ai ngờ đâu, sự tình lại không như vậy.
Tư Hằng rõ ràng là muốn dẫn nàng đi tìm bảo vật để tăng cường tu vi.
Họ đã đến phương Đông xa xôi, tìm được Vạn Tông Môn, nơi đã biến mất hàng trăm ngàn năm theo truyền thuyết. Tại đó, nàng nuốt một viên bảo châu và bế quan suốt mười năm.
Rồi họ lại đến hải đảo phía Nam, bước vào di tích mà một vị đại lão đã phi thăng để lại. Nàng tiến vào pháp trận mà vị ấy bày ra, khi nàng ra khỏi đó, thêm mười mấy năm nữa đã trôi qua.
Sau đó, họ đi đến vùng hoang mạc phía Tây, nơi bao la bát ngát không thấy bến bờ. Họ bước vào một địa cung nằm sâu dưới sa mạc. Tại đó, Tư Hằng lại lấy ra một món bảo vật, cũng không biết là gì và nàng lại tiếp tục bước vào trạng thái bế quan, thêm vài năm nữa lại trôi qua...
Trong mấy chục năm ấy, có thể nói Phong Tư Lạc và Tư Hằng đã đi khắp nơi, nhưng cũng có thể nói họ chẳng đi đâu cả. Bởi vì hầu như nàng chỉ làm hai việc: Bế quan tu luyện và trên đường đi đến nơi để bế quan.
Dù hai người họ sống trong thế giới của hai người, nhưng thời gian bên nhau lại rất ít ỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play