Trong sân rõ ràng có rất nhiều người nhưng tất cả đều im như thóc, chỉ có những ánh mắt sáng rực không ngừng di chuyển qua lại giữa Phong Tư Lạc và Tư Hằng, không biết họ đang nghĩ gì.
Phong Tư Lạc cảm thấy không khí hơi kỳ lạ, nàng nhẹ nhàng hắng giọng: “Sư phụ, ngài tỉnh dậy thật đúng lúc, bọn ta có việc muốn thỉnh giáo ngài.”
Tư Hằng lạnh nhạt quét ánh mắt qua đám người có mặt, nụ cười trên khuôn mặt thu lại, hắn lại trở về với dáng vẻ thần thánh không thể xâm phạm: “Vào đi.”
“Đa tạ tôn giả.” Mọi người đồng thanh đáp.
Vì chưởng môn và những người khác có vai vế cao hơn Phong Tư Lạc, thêm vào đó còn có cao tăng của Phổ Độ Tự ở đây, nên Phong Tư Lạc định lùi về sau để nhường cho người khác đi trước.
Nhưng nàng chưa kịp di chuyển thì đã cảm nhận được một hơi ấm lan tỏa nơi tay phải, một bàn tay ấm áp mạnh mẽ nắm lấy tay nàng, kiên định kéo nàng bước về phía trước.
Chân nàng bất giác bước theo, Phong Tư Lạc giật mình và cúi đầu nhìn xuống vị trí tay mình, chỉ thấy tay áo trắng rộng lớn của Tư Hằng quấn lấy tay áo màu hồng của nàng, hai tay của họ đều bị che khuất trong lớp vải, không hở ra một chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT