Sau một đêm chiến đấu ác liệt, mọi người đều mệt mỏi rã rời. Sau khi nghỉ ngơi một chút thì mọi người bắt đầu tiến hành bước dọn dẹp cuối cùng.
Hắc Vô Thường có thể rời đi ngay khi xong việc, nhưng các đạo sĩ và Cổ Sơ Tình thì không thể. Mặc dù những oán linh trong hang động đều đã bị diệt trừ, nhưng oán khí vẫn còn sót lại. Nếu không xử lý triệt để, một khi bị ác quỷ chiếm cứ, chẳng bao lâu nữa, có lẽ họ lại phải lên núi lần nữa. Huống chi, bên ngoài khu rừng vẫn còn đầy xác chết, cũng không thể cứ để mặc như vậy.
Vả lại, Cổ Sơ Tình vẫn muốn hỏi Phong Thư Lan xem liệu trong núi có còn hành thi nào bị luyện chế ra hay không.
Khi bọn họ phá trận, không hề có hành thi xuất hiện quấy nhiễu. Cổ Sơ Tình không tin một trận pháp hoạt động suốt ba mươi năm chỉ luyện ra vài trăm con hành thi., trong núi, nhất định còn thứ gì đó mà bọn họ đã bỏ sót.
Trương Đình Hồ đưa mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt có chút lo lắng, nói: “Hang động này oán khí quá nặng, không thể hóa giải trong một sớm một chiều được, đạo sĩ trẻ Sơ Tình này, hay là chúng ta lập một trận pháp trong động, sau đó nhờ người che kín hang động này lại. Hang này bị che kín vài năm, nơi đây tự khắc sẽ trở nên sạch sẽ.”
Suy nghĩ của mọi người không khác gì nhau lắm, hang động này không xử lý, sau này chắc chắn sẽ có chuyện.
Cổ Sơ Tình: “Ngoài hang động có Kỷ Hoằng Tu trông coi, nên ít nhiều gì thì oán khí trong động này cũng không lộ ra ngoài nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play